Friday 1 January 2016

Em hay là hư không


Số phận cho tôi là sinh viên kiến trúc 
Hay tôi muốn tự nguyện làm kiến trúc sư
... Đã bao lần tôi đọc về hư không
Và lờ mờ hiểu về cõi đó 
... Nó là quãng lặng của chuỗi âm thanh yên ả
Là những dấu chấm liền của những trang dài tiểu thuyết
Là không gian đa chiều phòng 304
... Tôi cứ đọc và rồi ngẫm nghĩ
Những chồng sách thư viện, ra rồi vào.
Và có lần tôi chợt thấy trong tôi
Cõi hư không tràn vào không cưỡng được
Đó là em với khung cửa mộng mơ.
... Cả đời tôi là chuỗi ngày yên ả
Và tình em là quãng lặng của hư không ... 
( thời SV / 7/7/1992 )


Đời thường



Anh lang thang trong khúc tình đời
của riêng anh ...
Những nốt nhạc loãng tan
... Trời cứ lạnh thêm bởi từng cơn gió
Mùa đông nào chả thế tự ngàn xưa.
Những chén rượu làm vơi đi nỗi nhớ
Nhưng hoen ố bầu trời ước mơ.
... Anh trở về với căn nhà nhỏ
Im lặng trong đông giá đợi chờ
Tay lướt nhẹ những phím đàn quen thuộc
Và cùng với khúc buồn chơi vơi ... 
 ( tại ngôi nhà nhỏ, Thanh Xuân, Hà nội, ngày 8/1/1995 )